Tải về xem đầy đủ tại đây: BAI THI VIÊT CAM NHAN VE NGAY NHA GIAO VN.pdf
NGƯỜI THẦY
Bài viết được giải I cuộc thi: Viết bài cảm nhận chủ đề “Nhớ ơn thầy Cô” chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11/ 2009
“Thưa thầy con đã thuộc bài học sáng nay trên bục giảng có bụi phấn rơi rơi trên tóc thầy”.Thầy đang đứng đó truyền đạt bao kiến thức cho đàn em bé nhỏ. Thầy vẫn đứng ở đó, đứng suốt mấy mươi năm làm tóc thầy lốm đốm bạc vì bụi phấn.
Ai là người dạy chúng ta tập đọc, tập viết? Ai là người mang lại kiến thức cho chúng ta? Ai là người dạy chúng ta những điều hay, lẽ phải? Ai là nguồn động lực giúp tôi trưởng thành? Ai đã vực tôi đứng dậy khi tôi vấp ngã? Ai đã làm tất cả vì học sinh thân yêu bất chấp những hôm trái gió trở trời vẫn lặng lẽ đến trường? Ai?
“Thầy giáo”, hai từ thiêng liêng ấy lúc nào cũng ngân vang lên trong suy nghĩ tôi. Đối với tôi thầy là một người cha có lòng vị tha và lòng yêu thương tha thiết. Lúc nhỏ, tôi thường hay hỏi mẹ: “ Mẹ ơi, tại sao con lại phải gọi thầy là “thầy giáo” vậy mẹ?” Thật là một câu hỏi ngây thơ và ngờ nghệch. Nhưng đó là những tình cảm đầu tiên, những cảm nhận mơ màng về “thầy giáo” của đứa trẻ thơ khi chập chững vào lớp một. Hình ảnh người thầy cầm tay viết chữ quả là một kí ức sâu sắc đối với trẻ thơ. Lúc đó tôi chưa cảm nhận được sự yêu thương của thầy vì trẻ con thì luôn ngây thơ và không có những suy nghĩ sâu xa.
Tôi ngày một lớn khôn và học rất nhiều thầy giáo khác nhau. Nhưng tôi cảm giác các thầy có một nét chung riêng biệt mà chỉ ai là thầy giáo mới có. Đó chính là lòng yêu thương vô bờ bến của Thầy dành cho học trò. Lũ học trò chúng tôi cứ hay làm cho Thầy giận, Thầy buồn vì những trò phá lại nghịch ngợm, ngang bướng. Nhưng chỉ cần chúng tôi biết lỗi thì Thầy bỏ qua tất cả. Thầy dạy bao điều bổ ích. Thầy là người cha thứ hai của tôi. Thầy dạy tôi kiến thức, truyền đạt bao bài học hay.” Người Thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa. Dòng đời từng ngày qua êm đềm trôi mãi. Người Thầy vẫn lặng lẽ đi về dưới mưa, ngày ngày giọt mồ hôi rơi đầy trang giấy.” Mặc cho người ta ngập chìm trong những lo toan, tính toán chuyện cơm áo lợi danh, chuyện bán mua cả tình cảm, cả trí tuệ. “Thầy vẫn đứng bên bờ ước mơ. Dù năm tháng sông dài gió mưa còn ai nhớ ai quên con đò xưa… Dù năm tháng vô tình trôi mãi, tóc xanh bây giờ đã phai, Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy, dõi theo bước em trong cuộc đời, vẫn những khi trời mưa rơi, vẫn chiếc áo xưa sờn vai, thầy vẫn đi buồn vui lặng lẽ. Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi, có hay bao mùa lá rơi, Thầy đến như muôn ngàn tia nắng, sáng soi bước em trong cuộc đời. dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn người Thầy.”
Người Thầy với những ước mơ, những yêu nghề cháy bỏng luôn thực hiện thiên trách của mình là dạy dỗ học sinh nên người. thầy như ngọn hải đăng soi sáng bước chúng em đi. Thầy lại là ngọn lửa ấm áp, dìu dắt chúng em trước những vấp ngã của cuộc đời. Thầy cho em niềm tin, niềm hi vọng. Thầy dạy em học tập, biết yêu quê hương đất nước. Thầy là nguồn động viên tinh thần của chúng em. Ngay cả vua cũng cần có thầy. Đời đời hình ảnh người thầy vẫn đẹp mãi trong nhân loại.
“Kính Thầy mới được làm Thầy”. Bổn phận tối thiểu của học sinh là phải yêu quí và kính trọng Thầy. Người Thấy luôn xứng đáng để mọi người và toàn xã hội tôn vinh, phải nhắc đến. mỗi chúng ta sẽ luôn tự hào vì trong cuộc đời có thầy.
Ngày hai mươi tháng mười một sắp đến, các bạn làm gì để tỏ lòng biết ơn đến thầy. Chắc hẳn người Thầy sẽ không cần những món quà quí giá, đắc tiền. Hay những món đồ mua vội vã trong các cửa tiệm. Hãy nhớ rằng điều mà Thầy mong muốn lớn nhất đó là nhìn thấy học sinh của mình chăm ngoan, học giỏi. Bạn hãy cố gắng, nỗ lực thật nhiều trong học tập, chăm chú học hành hơn. Và điều đó là phần quà quí báu nhất mà các bạn tặng cho Thầy. Chúng ta hãy dâng lên Thầy những bông hoa điểm mười tươi thắm nhất. Và nguyện sẽ luôn học hành chăm chỉ, mãi mãi là trò ngoan của Thầy.
Tác giả: Nguyễn Đình Vân Khanh
Học sinh Lớp: 8/2- Trường THCS Định Hòa
Năm học 2009-2010
KÍNH THẦY
Bài viết đạt giải II cuộc thi: Viết bài cảm nhận chủ đề “Nhớ ơn thầy Cô” chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11/ 2009
Tuổi thơ của chúng ta tràn đầy màu sắc, đầy hồn nhiên, ngây thơ và cũng rất ngỗ nghịch. Thầy cô đã dạy bảo, yêu thương chăm sóc, dạy từng câu từng lời, từng nét bút dáng đi, chỉ mong cho chúng con được khôn lớn. Tích… tắc… tích… tắc thời gian lại cứ trôi và những suy nghĩ bất chợt, nông nổi của tuổi mới lớn đã làm cho thầy cô phải buồn lòng. Nhưng tấm lòng dịu ngọt của người cha, người mẹ thứ hai đã làm rung động những cảm giác vu vơ và cả trong trái tim của mỗi học sinh. Dạy dỗ qua bao năm, bao tháng, bao ngày, đến lúc trưởng thành thì chắc hẳn ai cũng phải động lòng trước mái tóc bạc trắng và những lời răn dạy của thầy cô về những bước đi trong xã hội muôn màu đầy chông gai. Đó tất cả những điều trên đây đều xuất phát từ tâm và từ lòng yêu thương học trò của các thầy cô những người đã hi sinh một đời cho sự nghiệp giáo dục.
“Sông sâu biển rộng mênh mông
Không sao bằng được tấm lòng thầy cô…”
Đây là những câu thơ nhằm bày tỏ sự biết ơn vô bờ, biết ơn công lao của thầy cô giáo. Thầy cô cứ như là những người lái đò đưa những học sinh đến những bến bờ tương lai rực rỡ và rồi lại lặng lẽ trên dòng nước xanh tiếp tục công việc của mình. Và để đáp lại lòng yêu nghề, yêu học sinh thì đất nước Việt Nam với một bề dày lịch sử mang âm hưởng” Tôn sư trọng đạo” đã tổ chức ngày 20-11 hàng năm để cho mỗi học sinh bày tỏ tấm lòng của mình với thầy cô bằng những bông hoa ngát hương, những điểm mười đỏ rực, những câu hát, lời ca,…
Riêng con, năm nay đã vào lớp tám rồi, đã tám năm trôi qua bao nhiêu kĩ niệm cũng ngày càng chất chứa và những suy nghĩ mỗi ngày trưởng thành hơn. Theo con tất cả thầy cô khi đã đặt chân vào sự nghiệp trồng người thì đều có cái tâm yêu nghề, sự thông cảm và cả khoan dung. Có ai sẽ thấu hiểu học sinh bằng thầy cô và có ai thấu hiểu thầy cô bằng học sinh. Hình như mỗi tối cô phải chuẩn bị bài, trằn trọc vì một học sinh cá biệt hay sao mà đôi mắt cô đã thâm quầng rồi . Cứ mỗi lúc bình minh hé dạng là những lúc học sinh được ba mẹ lo lắng, chuẩn bị cho ngày mới còn thầy cô còn bận chăm lo cho gia đình và rồi khoác nhanh lên người những chiếc áo dài xinh xắn, những cái áo sơ mi nghiêm chỉnh đi đến trường gặp chúng con những người con thứ hai. Chắc sẽ có những mâu thuẫn nhỏ giữa thầy cô và học sinh là do thời gian gặp mặt và bày tỏ, chia sẽ với nhau quá ít nhưng nhờ tình thương học trò cũng đã đủ để đắp vào những lỗ hở rồi. Ôi! Sao con lại có nhiều điều muốn nói với thầy cô quá đi! Năm nay, cũng là năm lớp tám rồi chỉ còn một năm là xa mái trường này rồi nghĩ tới sao thấy lưu luyến, bồn chồn quá. Chắc hẳn khi những thầy cô về hưu sẽ nhớ trường lắm đây!
Những lời tâm sự dù ngắn nhưng đó là tấm lòng yêu thầy, kính cô thật sự. Sau này con nhất định sẽ đi tiếp sự nghiệp trồng người cao cả như quí thầy cô. Sau này con sẽ về thăm thầy cô về thăm mái tóc điểm bạc và dáng đúng cầm gậy hướng về bầu trời với những thành công rực rỡ, những gương mặt ưu tú và tất cả, tất cả sẽ được viết bằng cả tấm lòng bằng câu hát lời thơ bằng những trang nhật ký mỏng manh ép vào đó những suy nghĩ trong những cành phượng vĩ, cánh hoa phượng rực rỡ. Ngày Nhà giáo Việt Nam đến rồi này hãy nói lên những suy nghĩ đối với thầy cô đi các bạn ơi!
Tác giả: Hồ Tri Ngọc Thịnh
Học sinh Lớp: 8/1- Trường THCS Định Hòa
Năm học 2009-2010
NHỚ MÃI BÓNG HÌNH ÂNN SƯ
Bài viết đạt giải III cuộc thi: Viết bài cảm nhận chủ đề “Nhớ ơn thầy Cô” chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11/ 2009
“Cha mẹ cho con một hình hài
Thầy cô cho em cả kiến thức”
Nếu nói về đấng sinh thành đã cho em một hình hài thì Thầy Cô là người cha người mẹ thứ hai bỏ nhiều công sức, tâm huyết, rèn luyện giáo dục những điều hay lẽ phải. huấn luyện chúng con trở thành những người có đạo đức, tri thức.
Vâng! Thầy Cô luôn hướng đến những điều tốt đẹp nhất cho tương lai chúng con.
Thầy Cô đã, đang và sẽ mãi mãi là người lái đò đưa chúng con đến bến bờ hạnh phúc. Đêm đông gió lộng trời Tây con viết đôi chữ về Thầy kính yêu.
Thương lắm những đêm Thầy Cô miệt mài với những trang giáo án, những bài kiểm tra. Trằn trọc không an giấc về vấn đề trẻ em bỏ học… tất cả đều vì đàn em thân yêu. Những điều vô cùng giản dị nhưng làm con nhói lòng. Quý Thầy Cô không ngừng quan tâm, dạy dỗ, chăm bón và vun trồng lớp “Măng non” chúng con được tốt tươi.
Thầy Cô là người hướng dẫn, cung cấp kiến thức, mở mang trí óc cho chúng con, dạy chúng con thế nào là đạo lí làm người. lúc còn thơ bé, thầy dạy con từng cái chữ, con số,… Rồi dần lớn lên, thầy dạy con những hiểu biết cao hơn, rộng hơn…để con có được kiến thức như hôm nay. Công ơn ấy có thể sánh tựa bằng công ơn cha mẹ.
Thầy Cô coi lũ trẻ chúng con hệt như đàn con thân yêu của mình. Còn bé bỏng lắm, thơ dại lắm cấn phải được rèn luyện, dẫn dắt vào đời.
Lời thầy dạy con mãi nhớ không quên: “Ráng học đi con, học thành tài mai sau khôn lớn trưởng thành con sẽ kế nghiệp cha anh của mình. Nhưng rồi chúng con cũng sẽ mỗi ngày một lớn sẽ bay xa đến tận ngã trời. Mái trường xưa một thời con đã học. Nơi đưa con đến tầng cao của khát vọng. Có vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao. Con sẽ khắc ghi những kĩ niệm giữa Thầy và trò, lời khuyên nhủ_động viên thầm lặng của Thầy Cô ở phía sau bảo con phải gắng đứng lên sau những lần vấp ngã, sẽ luôn mang nó theo trong mỗi bước hành trình.
Giờ đây sắp đến ngày Hiến chương nhà giáo. Ngày mà chúng con có dịp bày tỏ lòng biết ơn, lòng tri ân, kính yêu sâu sắc đến cô thầy. Những kiến thức, hiểu biết mà con có được là nhờ công lao của người cha, người mẹ thứ hai này. Đã trải qua cuộc đời học trò 13 năm rồi chặng đường khá dài. Nhưng cảm giác của con mỗi lần khi đến ngày đó không khỏi bồi hồi, xúc động.
Giờ đây, trước hết thế hệ trẻ chúng con phải cố gắng rèn luyện. “Học cho ra học nên danh với đời”. Chủ động vươn lên nắm lấy “tri thức” để nâng cao hiểu biết. nỗ lực ở bản thân. Thế mới không phụ lòng quý Thầy Cô đã đặt niềm tin ở chúng con.
Và con xin ngàn lời kính chúc quý Thầy Cô nhiều sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt trong sự nghiệp ươm mầm đất nước, ươm mầm tài năng trẻ.
THẦY ƠI! NHỚ MÃI BÓNG HÌNH ÂN SƯ.
Tác giả: Phạm Ngọc Minh Hiếu
Học sinh Lớp: Bảy 3- Trường THCS Định Hòa
Năm học 2009-2010
THẦY CÔ NGƯỜI ĐI XÂY NHỮNG CÔNG TRÌNH
Bài viết đạt giải khuyến khích cuộc thi: Viết bài cảm nhận chủ đề “Nhớ ơn thầy Cô” chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11/ 2009
Nếu bố mẹ cho con sự sống, ông bà cho con niềm tin vào cuộc sống đầy gian lao, thử thách đã cho con trưởng thành hơn thì chính thầy cô đã dạy con cách vượt qua những sóng gió, phong ba ấy.
Có ai từng nói với bạn rằng “Trí não của trẻ con như ngọn nến trước gió: Ánh sáng của nó lay động luôn…” chính vì vậy những suy nghĩ, hành động, cách dạy dỗ sai lầm ngay từ đầu sẽ dễ dàng làm con hư mất thôi. Nhưng con không còn lo sợ điều đó nữa vì bên cạnh con luôn có sự dạy dỗ của thầy cô. Từ hồi còn bé xíu, con đã cảm nhận được cảm giác ấm áp khi lấn đầu bàn tay gầy nhưng mềm mại của cô nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn của con vỗ theo nhịp bài hát “ Cháu đi mẫu giáo”; đến khi con học lớp một, đã có lần con đứng nép sau cửa lớp vào giờ tan học và con đã thấy cô khóc, cô khóc có lẽ là con đã không chăm học, con đã đẩy tay cô ra và òa lên khi cô cố gắng cầm tay con nắn nót từng chữ đầu tiên. Con xin lỗi cô!
Thời gian trôi nhanh thật, giờ đây con đã là một đứa học trò lớp 9 rồi. Vẫn ngổ ngáo, vẫn bướng bỉnh, tinh nghịch như ngày nào, vẫn thích bày ra nhiều trò khiến thầy cô phải dở khóc, dở cười vì con. Giờ nghĩ lại sao con thấy tiếc quá! Con sắp phải bước sang một ngôi trường mới, một môi trường giáo dục mới, bạn mới, thầy cô mới và tất cả điều mới. Con đã bỏ lỡ những tháng ngày qua, đáng lẽ ra con phải chăm ngoan hơn, đáng lẽ ra con đã không làm thầy cô buồn. Nhưng thầy cô vẫn thế, vẫn giữ vững niềm tin_Một sức mạnh phi thường.
Con không chú ý nghe giảng- Thầy Cô miệt mài đêm thâu tìm ra cách truyền đạt hấp dẫn, thu hút hơn.
Con chưa hiểu bài- Thầy Cô không ngại thêm giờ kèm cặp cho con.
Con căng thẳng, đau đầu trước áp lực bài vở quá nhiều trước kì thi học kì_thầy cô tận tâm chỉ con những cách ôn tập hiệu quả và luôn quan tâm hỏi thăm sức khỏe con.
Đã nhiều lần con vấp ngã, nhiều lần con cảm thấy chán nản, muốn buông xuôi_thầy cô luôn ở bên con, động viên và giúp đỡ con thật nhiều.
Con muốn nói rằng “Con thần tượng Thầy Cô!” Thầy Cô luôn dành cho chúng con những tình yêu thương, niềm hi vọng lớn lao. “Tình yêu thương là một trái cây luôn nở rộ và vừa tầm hái. Vì vậy những ai hãy còn có những suy nghĩ tiêu cực, thái độ chưa đúng với thầy cô thì hãy thay đổi đi các bạn nhé! Không phải thầy cô có thành kiến với các bạn đâu, chỉ bạn không chịu với tay hái lấy quả của cây yêu thương đó.
Các bạn hẳn đã từng nghe câu nói nổi tiếng của nhà thơ Huy Cận rằng: “Muốn sang thì làm thợ điện, muốn diện thì làm thợ may. Muốn Tổ Quốc rạng rỡ mặt mày thì làm Thầy Cô giáo”. Nghề nhà giáo tuy vất vả, gian lao nhưng thiêng liêng và cao cả biết mấy. Mỗi một nghề nghiệp có một ngày kĩ niệm riêng để tôn vinh và đối với nghề nhà giáo đó là ngày 20-11 _Ngày Nhà giáo Việt Nam.
Các bạn ơi! Ngày 20-11 đã sắp đến rồi! thời gian qua chúng ta đã làm cho thầy cô buồn phiền nhiều, lo lắng nhiều vậy thì chúng ta hãy cùng nhau ra sức phấn đấu thi đua, học tập, xây dựng đạo đức tốt hơn nữa và chắc hẳn đó sẽ là món quà vô giá không gì thay thế được mà Thầy Cô luôn mong chờ.
Chúng con xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến quí Thầy Cô những người luôn dõi theo từng bước đi của chúng con trên đường học vấn đầy gian nan. Con yêu Thầy Cô!
Tác giả: Trương Ngọc Lâm Tuyền
Học sinh Lớp: 9/3- Trường THCS Định Hòa
Năm học 2009-2010
NGƯỜI THẦY DƯỚI GÓC NHÌN CỦA TRẺ THƠ
Bài viết đạt giải khuyến khích cuộc thi: Viết bài cảm nhận chủ đề “Nhớ ơn thầy Cô” chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11/ 2009
Trong cuộc đời mỗi con người, những gì sâu đậm nhất tồn tại trong kí ức luôn là những kĩ niệm về thời thơ ấu, về những ngày cắp sách đến trường gắn liền với hình ảnh “Người Thầy”. Dưới góc nhìn của tuổi thơ, hình ảnh ấy luôn hiện diện cùng với sự thân thương và niềm kính trọng tột cùng. Ngày nhà giáo Việt nam 20 tháng 11 đã gần kề, chúng em xin gửi đến quý thầy cô những người làm công tác giáo dục những lời chúc tốt đẹp nhất. Và đây cũng là dịp để chúng em bày tỏ những tâm tư đến với quý Thầy, Cô.
Hạnh phúc thay! Tạo hóa đã ban tặng cho chúng em một sự sống, một kiếp người và bên cạnh đó là những người luôn ân cần dạy dỗ, dõi theo từng bước đi của chúng em, giúp chúng em sống một cuộc sống đầy ý nghĩa, luôn ngẩng cao đầu nhìn về một tương lai tươi sáng. Không ai khác, đó chính là quý Thầy Cô_người cha mẹ thứ hai trong cuộc đời chúng em.
Bác Hồ đã nói rằng: “Nghề giáo là nghề cao quý nhất, trên tất cả những nghề cao quý”. Thật vậy, dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, hình ảnh người thầy luôn là biểu tượng cho những gì cao đẹp nhất. Người xưa đã nói rằng: “Công ơn dạy dỗ của thầy cô có thể sánh với công ơn sinh thành của cha mẹ”. Cha mẹ đã cho chúng em một thể xác và Thầy Cô đã cho chúng em một trí não, một “cái đầu” biết suy nghĩ, có lí trí, biết nghĩ cho mình và cho mọi người, biết sống cho không uổng phí một kiếp người. Chính Thầy Cô đã trang bị cho chúng em hành trang tri thức để vững bước vào tương lai. Ai đó đã nói rằng: “Hãy cảm ơn ngọn đèn vì ánh sáng của nó và đừng quên người cầm đèn đang đứng trong bóng đêm” chính Thầy Cô là những người đang đứng trong bóng đêm, cầm ngọn đèn bất diệt của trí tuệ soi sáng con đường vào tương lai của chúng em, chấp cánh cho những ước mơ của tuổi thơ bay thật cao, thật xa để một ngày nào đó nó sẽ đáp xuống ở một chân trời tươi đẹp mà chúng em luôn mong ước. Và một điều chắc chắn khi đã vững bước ở chân trời ấy, chúng em sẽ không bao giờ quên được công ơn của quý Thầy Cô đã dành cho chúng em. Đó là những gì tốt đẹp nhất có thể, đó là cả một sự hi sinh to lớn vì tuổi thơ, là sự nhiệt huyết với nghề nghiệp…
Trong từng thời điểm cụ thể, quý Thầy Cô luôn tận tụy, tìm tòi, sáng tạo, hòa nhịp cùng với thời đại để làm sao có thể truyền đạt những tri thức khách quan nhất, cập nhật nhất; luôn đổi mới phương pháp giảng dạy nhằm gây hứng thú học tập, phát huy tính tích cực, chủ động trong học sinh, qua đó giúp chúng em có thể dễ dàng tiếp thu những tri thức của cuộc sống. Đó là công việc trồng người, đào tạo đội ngũ là chủ nhân tương lai của dân tộc- một nhiệm vụ cao cả, thiêng liêng, là cả một quá trình lâu dài, cả một sự hi sinh to lớn cho thế hệ mai sau. Không còn có thể bàn cãi gì thêm nữa: Chúng em là những người hạnh phúc nhất trên đời này!
Hôm nay, chúng em xin kính dâng lên quý Thầy Cô những bông hoa điểm Mười tươi thắm như lời tri ân chân thành của chúng em. Chúng em xin hứa nguyện ra sức học tập thật tốt, sống một cuộc sống lành mạnh, để mai sau trở thành những con người có ích để xây dựng đất nước, xứng đáng là chủ nhân của thế khỉ XXI. Một lần nữa nhân dịp kĩ niệm 28 năm ngày Hiến chương Nhà giáo Việt Nam ( 20/11/1982 _ 20/11/2010 ), chúng em xin kính chúc quý Thầy Cô và những người làm công tác giáo dục những gì tốt đẹp nhất, được dồi dào sức khỏe, ngập tràn niềm vui và hạnh phúc để tiếp tục cống hiến cho sự nghiệp giáo dục của đất nước, sự nghiệp “trồng người” của dân tộc, tất cả cùng chung một khẩu hiệu “Vì đàn em thân yêu”.
Tác giả: Lê Quang Vinh
Học sinh Lớp: 92- Trường THCS Định Hòa
Năm học 2009-2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét